Qua miền sông Hậu
Nguyễn Viết Hiện
Tôi đưa em qua miền sông Hậu,
Sóng lục bình tím ngát sương giăng
Con tàu lớn hú còi mùa nước nổi,
Chiêc ghe bồng bềnh chở câu hát đất phương Nam
Cô gái Cần Thơ trên chiếc xuồng tam bản, câu lý, điệu hò
nhắc ta nhớ về thuở khai khẩn đất linh thiêng
Bên rặng dừa nước mái nhà ai khói bếp,
bữa cơm chiều má lặng lẽ đợi cha
Kìa rừng đước, rừng tràm xanh ngút mắt,
những đầm tôm được bao bọc yên bình
Bên quán nhỏ em gái ngồi chải tóc,
rặng dừa xanh như bản nhạc không lời
Trong lớp học ven đường những vệt nắng đổ xuống bờ vai cô giáo trẻ,
tiếng đọc bài ríu rít chim non.
Thương nhớ quá ơi miền sông Hậu, mai xa rồi ai có nhớ ai không?
Đăng nhận xét