Mùa thu trong mắt ai...
Cứ mỗi mùa thu về lòng tôi lại xốn xang như trẻ nhỏ năm xưa, nhìn khoảng trời trong veo với cơn gió heo may nhẹ thổi, lòng bồi hồi lại nhớ về mùa cốm mới , một món quà đặc trưng của mùa thu mà thiên nhiên ban tặng cho con người.... Nhớ hồi còn đi học cấp 2 tôi đã say đắm mùa thu qua những áng văn mượt mà miêu tả mùa thu của các nhà văn Băng sơn ,Vũ bằng. Mùa thu trong con mắt của Băng Sơn là một chút nắng vàng , một áng mây trắng lơ lửng trên không trung, một hồ sen cuối mùa với những bông sen thoang thoảng đưa hương nhưng không thể thiếu hình ảnh cô gái quê hái sen để kịp bán phiên chợ sớm ... Còn trong tác phẩm "Thương nhớ mười hai" của Vũ Bằng là những phẩm vật nổi tiếng neo giữ bao tâm hồn tha hương :Đó là những quả hồng chín mọng, trái chuối trứng cuốc vàng xuộm với mẻ cốm rang vội được gói bằng lá sen nhưng cũng không thể thiếu bàn tay đảm đang của "cô hàng xén răng đen , váy sồi đen nhức" bày biện trong bữa tiệc Trung thu... Để rồi những hình ảnh thân thương đó đi vào trong những bài tuỳ bút, tản văn làm say lòng bao thế hệ yêu văn chương , nghệ thuật. Mùa thu trong mắt nhà văn, nhà thơ , nhạc sĩ , hoạ sĩ đa tài Nguyễn Đình Thi là:
...Như có vàng bay trong nắng
Những vòm cây sáng trên cao
Em ơi có phải
Mùa thu về
Bên hồ sen úa nâu?
Còn trong thơ Xuân Quỳnh thì mùa thu là :
Tên mình ai gọi sau vòm lá
Lối cũ em về nay đã thu ...
Để rồi sau bao năm bươn trải, đến cái tuổi "tri thiên mệnh" tôi mới cảm nhận được những dòng viết của các ông thật sâu sắc .Đó thật sự là những món quà mà các nhà văn tài hoa đã để lại cho lớp người sau thụ hưởng. Tôi không am hiểu gì về tranh nghệ thuật nhưng khi đọc tiểu thuyết của Sê Khốp miêu tả danh hoạ Nga nổi tiếng Lê-vi-tan ở thế kỷ 19 khi ông vẽ bức tranh "Mùa thu vàng" và được xem phiên bản bức tranh này chụp lại tôi thấy vô cùng xúc động và chợt nghĩ nỗi buồn của những nghệ sĩ lớn thường gặp nhau đó là tình yêu thiên nhiên, tình yêu những con người lao động nghèo khổ đã bồi đắp, nuôi dưỡng trái tim nhân hậu của họ , để những tác phẩm của họ mãi mãi thuộc về nhân loại... Mùa thu còn đồng nghĩa với mùa khai trường, mùa mà hàng triệu học sinh các cấp tưng bừng bước vào năm học mới với bao nhiêu sự nỗ lực trong học tập và kì vọng về một tương lai tốt lành.Trong nắng thu nhìn bầy trẻ em tung tăng đến lớp ,tiếng ríu ran đọc bài của các em trong những lớp học khang trang ở thành phố hay ở nông thôn, ai ai cũng phấn khởi và mong đợi sự tiến bộ của các em. Sẽ là thiếu sót nếu thiếu đi hình ảnh của các em học sinh miền núi đi học trong nắng thu bằng chân đất trên những con đường núi cao gập ghềnh hoặc phải lội suối hàng giờ để đến lớp . Trong những lớp học tuyềnh toàng bằng tre nứa ở miền Tây Bắc hoặc những lớp học được làm bằng mấy cây tre lợp bằng dừa nước ở vùng đồng bằng sông Cửu Long vẫn tiếng đọc bài ríu ran và những đôi mắt đen láy hướng về cô với vẻ tôn sùng thì thật cảm động ... Mùa thu sẽ không thể thiếu những mâm cỗ trung thu của các gia đình dù nông thôn hoặc thành thị. Đêm hội trăng rằm là một nét đẹp văn hoá của người lớn dành cho trẻ em những phẩm vật ngon nhất để thể hiện tình yêu, mối quan tâm lớn cho các em : Nào là trái bưởi vàng, trái chuối trứng cuốc, quả hồng chín mọng bầy xen kẽ bao nhiêu là bánh kẹo đủ màu sắc để các em phá cỗ dưới ánh trăng . Nhưng dưới ánh trăng trong suốt như pha lê ấy, bên cạnh những mâm cỗ bày biện khéo léo đầy đủ bánh trái và những bài hát ríu ran từ miệng những cô bé, cậu bé xinh xắn rất hạnh phúc kia thì còn biết bao nhiêu đứa trẻ chân trần, tóc cháy nắng phải lang thang nơi gầm cầu , góc phố để kiếm sống hoặc những đứa trẻ tật nguyền trong những gia đình nghèo vẫn không dám nghĩ đến đêm Trung thu ? Đó chính là những mảnh đời còn thiếu ánh trăng thu...
Đăng nhận xét