Nguyễn Viết Hiện (Báo Hải Dương)
Anh không nghĩ mình đã tuổi năm mươi
Khi đọc nhật ký một thời xa và "chát" cùng 8X
Như những trưa hè vẫn thèm ômai sấu
Lãng đãng bên trời khung cửa màu xanh
Tuổi năm mươi anh viết tặng riêng mình
Những vần thơ như trăng treo mùa hạ
Nụ cười tháng giêng cho quán đình nghiêng ngả
Lúng liếng điệu chèo dịu ngọt làn môi
Anh không nghĩ mình đã tuổi năm mươi
Khi thao thiết bên những dòng blốc
Không dối lòng khi ngập tràn cảm xúc
Hoa gạo bập bùng lửa cháy tháng ba...
Những vần thơ ta chỉ viết cho ta
Trên mái tóc vô tình nhiều sợi bạc
Nhưng nơi ấy có một người bật khóc
Bỗng giật mình nuối tiếc một mùa hoa...
Đăng nhận xét