Những cơn gió đầu mùa nhẹ thổi làm quang cả bầu trời còn ướt sũng hơi nước của những ngày cuối xuân toàn mưa lây phây khiến cả không gian ẩm ướt khiến người người khó chịu. Nhưng sáng nay, như có phép lạ : Cây bàng góc phố sáng rực lên bởi bộ cánh lá mới non tơ khiến đàn chim sâu và mấy chú chim rẻ quạt tụ tập líu ríu chuyền cành để bắt sâu bắt kiến. Chúng cãi nhau chí chóe làm loạn cả một góc phố, làm mấy chú nhóc đeo khăn quàng đỏ trên đường đi học phải "ngẩn tò te" đứng nhìn. Thế là những ngày tháng Tư yêu thương lại về , khúc giao mùa đem đến cho đất trời, vạn vận những cảnh sắc vui tươi đổi thay sau khi giã biệt nàng xuân. Chỉ mấy thay đổi đó thôi , khiến tâm trạng mỗi người như có gì khang khác mà không sao cắt nghĩa được ! Chỉ sáng nay thôi, lòng ta thanh thản biết nhường nào khi trên đường đi làm, ta bắt gặp những chị phụ nữ thôn quê, người thì quẩy gánh hàng hoa, người thì dong xe đạp từ ngoại thành vào phố bán những bó hoa các loại : Thược dược, cúc trắng, lay ơn , hoa ly và không thể thiếu một loài hoa đặc trưng của tháng Tư đó là hoa loa kèn .Hoa loa kèn, loài hoa tuy không có mùi thơm dịu dàng ngan ngát như ly, không kiêu sa như thược dược, dơn trắng dơn hồng ...nhưng lại có vẻ đẹp quyến rũ đó là trắng muốt , mong manh và đặc biệt là loài hoa này từ lúc nở đến lúc tàn chỉ trong vòng một tháng nên người ta ví loài hoa này như tình yêu vội vã , nhớ nhung, lưu luyến của những mối tình thoáng qua nhưng sâu đậm, nhớ mãi không quên...Do đó, cứ đến tháng Tư, hầu hết những người yêu hoa đều mua loại hoa này về chơi ...
Sáng tháng Tư, chân trời như rộng ra, từng tảng mây xốp bồng bềnh trôi qua ô cửa sổ, gió đầu mùa lang thang ngoài bến sông , nơi có những vạt ngô xanh mướt đang trổ cờ , gió cứ vuốt nhẹ, trêu đùa làm má cô gái mới lớn đang gánh nước tưới rau thêm ửng hồng . Sáng tháng Tư, gió giao mùa ùa vào lớp học làm bay tung mấy tập bài kiểm tra, ngọn gió vấn vít mái tóc đen huyền của cô giáo trẻ còn thơm hương bồ kết và giọng cô có gì như thảng thốt khi đọc một đoạn thơ về tháng Tư :
...Ấy là khi bông gạo đỏ tàn rơi
Trên mỗi bước em đi trên mái đình quê mẹ
Tiễn mùa xuân đi mùa hè chạm ngõ
Khúc giao mùa yêu lắm tháng Tư ơi...
Nghe giọng cô ngân nga, mấy cô cậu học trò tuổi mới lớn tư lự về ngày thi tốt nghiệp sắp đến. Các em sẽ xa cô, xa mái trường, đứa đi làm thợ, đứa vào đại học , đứa thì đi du học tận trời Tây... và trong số đó, có biết bao em còn nhớ nơi đây , nơi lưu giữ bao kỷ niệm tuổi học trò còn tinh khôi như buổi sáng tháng Tư này...
Đăng nhận xét