Những ngày qua báo chí cả nước liên tục cập nhật những thông tin mà cơn lũ lịch sử mà mấy trăm năm nay mới có đổ bộ vào các tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh , Quảng Bình . Chưa có con số thống kê chính xác về sự thiệt hại mà đồng bào bắc miền Trung phải gánh chịu về vật chất nhưng riêng về số lượng người thiệt mạng do lũ cuốn trôi đã lên tới con số vài chục trong đêm đầu tiên: 7-10 và rạng sáng ngày 18-10 trên quốc lộ 1 đoạn thuộc xã Xuân Hồng, Nghi Xuân- Hà Tĩnh, một chiếc xe khách bị lũ cuốn trôi mất tích 20 người, trong đó có 3 em bé...Rồi cơn bão có tên “siêu bão Mêgi” cấp độ 17 đang rình rập ngoài biển Đông đe dọa khúc ruột miền Trung.
Anh bạn tôi , một nhà báo đại diện báo Lao động tại Nghệ An điện cho tôi giọng nghẹn ngào: -Bạn ơi, quê mình lũ lụt trắng trời, các cụ già tám chín mươi tuổi đều khẳng định chưa bao giờ có trận lũ kinh hoàng như thế mặc dù dải đất miền Trung quanh năm bão gió ! Cứ mỗi bản tin thời sự trên truyền hình phát là chúng ta lại chứng kiến những dòng nước xiết chảy trắng trời cuốn trôi vạn vật. Khi thì cảnh cả gia đình bu nhau đeo bám trên ngọn cây hoặc những ông già gầy guộc, những em bé tóc tai bết nước với ánh mắt vô hồn , co ro sợ hãi trên nóc một căn nhà cấp bốn đang chờ người cứu trợ, nhưng xúc động nhất là bức ảnh của nhà báo Hữu Khá đăng trên báo Tuổi trẻ đặc tả hai cánh tay của hai người dân trổ mái nhà ở huyện Bố Trạch (Quảng Bình) kêu cứu khi nghe thấy tiếng ca-nô cứu hộ chạy qua . Khi thì chúng ta thấy cảnh những đoàn tìm kiếm cứu nạn của bộ đội, công an, lực lượng thanh niên xung phong các địa phương nơi cơn lũ đang hoành hành xả thân cứu hộ, đem đến thuốc men, quần áo, mì tôm ...để cứu trợ. Thật xúc động biết bao hình ảnh các chiến sĩ bộ đội quần áo bê bết nước đi trong gió rét bế những cụ già , em bé lên xuồng cứu hộ. Thật cảm động và khâm phục về tình người "Thương người như thể thương thân" của hàng chục những anh hùng xả thân cứu người trong cơn khốn cùng mà báo chí mô tả : Có cán bộ đoàn trong đêm đầu tiên mà trận lũ đột ngột xảy ra đã xả thân cứu được hơn 40 người mắc nạn khi trở về thì tài sản và căn nhà anh đã tan hoang . Có trưởng thôn đã cùng những thanh niên trai tráng bỏ mặc tài sản nhà mình để tập trung cứu người mắc kẹt trên những mái nhà, ngọn cây...Họ là những anh hùng mà chúng ta ngưỡng mộ.
Vụ Quang, Hương Khê, Hương Sơn, Đức Thọ của Hà Tĩnh là tâm điểm của vùng bão lũ với hàng vạn mái nhà ngập chìm trong biển nước.
Còn nhớ mới cách đây hơn một tháng tôi mới đi qua vùng này, khi đó những cánh đồng vàng trải dài ngút mắt đến tận chân trời, những dòng khói lam toả nhẹ trên mái bếp trong chiều xứ Nghệ thì ai bảo đó không phải là vùng quê bình yên và thơ mộng? Thế mà giờ đây những cánh đồng vàng , những xóm làng trù phú bên dòng sông Lam, sông La, Ngàn Tươi, Ngàn Phố đã chìm trong biển nươc. Tôi có một anh bạn thân quê ở huyện miền núi Hương Sơn, khi được tin trận đại hồng thuỷ ở quê bạn, tôi gọi điện hỏi thăm, bạn bùi ngùi cho biết gia đình anh may mắn ở khu vực cao nhất nên không việc gì nhưng cả huyện thì cảnh tang thương, thiệt hại không kể xiết...
Nhưng phản cảm nhất là trong khi đồng bào các tỉnh bắc miền Trung đang gồng mình chống chọi với lũ bão , lũ chồng lên lũ, đau thương chồng lên đau thương thì chính tại thị trấn Bảo Ninh, Đồng Hới , Quảng Bình những kẻ hợm mình, cậy lắm tiền nhiều của, tự nhận mình là Doanh nhân đất Việt lại hè nhau tổ chức giải ten-nít mở rộng của giới doanh nhân. Nghe nói họ còn tổ chức đêm gala rượu chè, nhảy múa tưng bừng trong khi ngoài trời mưa tầm tã, lũ ngập hết 6 huyện (trừ thành phố) . Không ít người chua chát nhận xét và khinh miệt trước sự vô cảm của những cái đầu trọc phú .
Khi tôi viết những dòng này cũng là lúc tin tức trên các phương tiện thông tin đại chúng luôn cập nhật những con số vật chất , thuốc men, quần áo, tiền quyên góp , những tấm lòng hảo tâm của cả nước hướng về miền Trung liên tục tăng . Miền Trung với cả nước, cả nước với miền Trung đó là khẩu hiệu thiết thực để đồng bào miền Trung thân yêu vượt qua cơn hoạn nạn này...
Đăng nhận xét