Kỉ niệm xưa cứ thổn thức đi về
Hoa sữa bay trên bầu trời ngoại ngữ
Anh chẳng đọc em nghe những bài thơ xưa nữa
Bởi bây giờ em đã ở nơi xa
Mùa hè cuối cùng anh tiễn em ra ga
Em ở Hum-bôn hay miền nam nước Đức
Em đã đến một chân trời hạnh phúc
Tình yêu nào thúc dục tuổi hai mươi
Khi đông về trời lả tả tuyết rơi
Ai phủi tuyết trên áo em tôi đấy?
Trên đất lạ những mùa hè nồng cháy
Em tắm cùng ai trên bãi biển Vitsma
Anh ở đây những tháng ngày qua
Kỉ niệm cũ đi về xao động lắm
Đêm sinh viên có rất nhiều khoảng trống
Là bao đêm dài dự cảm cho đời anh
Anh biết mùa thu Châu Âu rất đẹp rất xanh
Trái anh đào trĩu cành chín mọng
Khúc nhạc cuộc đời em đi vang vọng
Cho lòng anh xao động đến bao giờ
Em đến thăm tượng đài Các Mác chưa
Em đã đọc những vần thơ của Gớt
Thơ trữ tình Hai- nơ kịch Béc-tônh Brếch
Dạo hội chợ mùa xuân trên thành Laip-xích sớm chiều
Còn ở nơi này trên mảnh đất thân yêu
Anh sống với tình yêu tháng năm dục giã
Tổ quốc- tình yêu khắc sâu trong dạ
Cho dù quê ta còn lam lũ đói nghèo
Vẫn nụ cười em gái ngọt lịm trong veo
Và mái tóc mẹ ta sớm trưa mưa nắng
Cánh cò bay trong ca dao chở đầy nắng
Ru những tâm hồn NguyễnTrãi , NguyễnDu
Mảnh đất chiến trường xưa dệt những vần thơ
Cho thế hệ mai sau hiểu" vầng trăng và quầng lửa
Tóc cô thợ chảy dài trong gió
Ở nơi này tiếng hát sẽ bay lên
Trân trọng hai-nơ nhưng em nhé đừng quên
Câu ca dao mẹ ru ta từ bé
mê nhạc Tăng- gô nhưng em không thể
Quên điệu hát chèo dân giã đất quê ta
Mái tóc em thơm bởi nước hoa Cô-lô-nhơ
Nhắc em nhớ lá sả, lá chanh và hương thơm bồ kết
Em thấm hiểu tình yêu Tổ quốc
Ngày mai về em được hiến dâng
Cho Tổ quốc- cuộc đời- khoa học- tài năng.
Hà Nội mùa hè 1977
Đăng nhận xét