Ads (728x90)



Lời bạt: " Nghề báo ngâm khúc" ( Phỏng theo Cung oán Ngâm khúc của Nguyễn Gia Thiều" .Đây là bài viết có tính phóng tác về đội ngũ cán bộ, phóng viên Báo Hải Dương hiện nay hay còn có nhan đề là: "Những người sống quanh tôi" .Tác giả : Nguyễn Viết Hiện soạn thảo nhân dịp Báo Hải Dương kỷ niệm 50 năm ra số báo đầu tiên (1-12-1961-1-12-2011)


Nghề báo ngâm khúc:

Thưở trời đất nổi cơn chính trị
Khách văn chương nhiều bận lên mây
Xe Draem ta phóng như bay
Đêm đêm chấp bút , ngày ngày lãng du

Cũng có lúc gật gù tâm đắc
Bá vai cùng giám đốc sở, ngành
Tiệc tùng chén chú, chén anh
Phong trào lên, xuống mà ngành cậy trông

Cũng có lúc long đong tận khổ
Phóng xe đi cơ sở viết bài
Khi lên dốc, khi xuống đồi
Làng xa , bản vắng ai người biết ta?
Hoa Tulip
Đường miền núi sương sa gió cản
Phố đông người xe doãng chân phanh
Đường 5 tai nạn rập rình
Không đi , không được, thôi đành phải đi!

Nay "oanh tạc" Tứ Kỳ , Gia Lộc
Mai lại về Nam Sách , Cẩm Giàng
Ngày kia : Thanh Miện , Bình Giang
Kinh Môn phố núi rộn ràng tiếng ca

Thời đổi mới nhà nhà đọc báo
Chốn văn trường nhốn nháo làm sao
Bài hay, bài dở vút cao
Kẻ yêu , người ghét ta nào bận tâm

Sống trách nhiệm, lương tâm trong sáng
Viết sao cho: Ý Đảng -lòng dân
Nhiều khi ta phải phân thân
Nỗi đau Kẻ Sĩ muôn phần tái tê...

Cũng có lúc não nề ủ dột
Bài chưa hay vì i-ốt quên ăn
Nay phê sửa lại hành văn
Mai phê thiếu ý...nếp nhăn càng nhiều

Cũng có lúc lắm người chiều chuộng
Thịt thú rừng cho đến chả rươi
Phong bao cầm thấy "tươi tươi"
Đi về hớn hở nói cười vui thay

Cũng có lúc mặt mày ủ dột
Bí ngôn từ hũ nút văn phong
Viết liều lý sự chung chung
Trông lên nhìn xuống, thẹn thùng lắm thay...

Phòng Chính trị suốt ngày hội nghị
Đảng, chính quyền Vũ Úy xung phong
Minh Hạnh chuyên trị đặt vòng
Thanh Hoa hát xướng vui cùng thanh niên

"Cường râu rậm" lắm điều phiền muộn
Tư pháp cùng Lao động thương binh
Sợ rằng hắn viết linh tinh
Cho về theo dõi Chí Linh quê nhà

Đinh Ngọc Hùng đậm đà bản sắc
Văn hóa cùng Mặt trận xông pha
Vốn là cây bút tài hoa
Không lâu sẽ sánh "lá đa , lá đề"

Bác Ngọc Tuân theo nghề Bảo Hiểm
Liên Đoàn ơi giấy họp đâu rồi ?
Họp xong mà chửa tới nơi
Té ra bác vẫn ngồi chơi bên nàng...

Vũ Danh Trung rộn ràng du lịch
Ngành thể thao đấu đá linh tinh
Cặp kè với các em xinh
Cho nên bài viết chỉ bình bình thôi

Tay Huy "Củ" đứng ngồi không đặng
Bận tối ngày theo dõi công an
Suốt ngày cướp , hiếp tràn lan
Mỗi tuần vài bận tham quan trại tù

Nguyễn Thanh Mai gật gù Giáo dục
Viết trăm bài chỉ thấy khen thôi
Cho dù tiêu cực nơi nơi
Bám ngành như thế thì thôi...chịu nàng!

Nguyễn Minh Mẫn đì đoàng súng nổ
Hội Nông dân, Quân đội đi đầu
Phong trào chả biết đi đâu...
Bài nhiều, hay ít rầu rầu ruột gan

Nguyễn Viết Hiện gàn gàn dở dở
Trán dô mà hớn hở như ai
Đám ma, đám cưới đều cười
Yêu thơ, nể vợ suốt đời không yên...

Phòng kinh tế lắm tiền nhiều gạo
Nguyễn Hùng Chương chỉ đạo loay hoay
Tin bài bận bịu suốt ngày
Vẫn không thể thiếu món cầy , món dê

Chú Ninh Tuân bám nghề nông nghiệp
Vốn say nghề nên viết lên tay
Cho dù mặt dạn, mặt dầy
Hay "rinh"giải thưởng cho đầy... túi tham

Trương Vị Thủy chăm làm chăm lụng
Vốn theo nghề Xây dựng -Môi trường
Thoạt nhìn tưởng gã bất lương
Xem văn, đọc báo thấy thương hắn nhiều

Dương Lan Anh yêu kiều duyên dáng
Nghề Công thương làm bạn đồng hành
Tin bài cô ả cũng nhanh
Bài hay cũng có, bài "ranh" cũng nhiều

Ngọc Thủy"Tốp" ra chiều năng động
Chăn nuôi cùng Hợp tác-Liên minh
Xem xong giật hết cả mình:
Điều tra cũng có, phê bình cũng chơi!

Thành Long mắng xơi xơi Thư ký
Sa-pô nào nếu bí để ...ta!
Đưa vào rồi lại bật ra
Bao nhiêu tâm huyết thế là toi công

Trần Anh Tuấn Giao thông vận tải
Bài chưa xong đã mải đi câu
Nhưng mà chẳng giận ai lâu
Bị phê thì cứ gãi đầu gãi tai

Trương Thị Xẻ có tài giao dịch
Mảng ngân hàng lẫn lộn địch- ta
Bài nào cũng rặt ngợi ca
Đọc xong cảm thấy như hoa cải ngồng...

Nguyễn Hồng Hạnh vốn dòng lính mới
Cục Thống kê gắn với Thanh Hà
"Chân dài" không quản đường xa
Theo anh , theo chị để mà học hay...

Phòng Thư ký tối ngày bấn loạn
Lính phòng này ít bạn nhiều thù
Nhìn ai cũng thấy ngu ngu
Hình như bài viết có thù lao đây?

Đinh Thành Sáng suốt ngày kêu khổ
Nỗi niềm này biết tỏ cùng ai?
Khi cáu gắt khi thở dài
Khi than tiền í́t khi bài vở... căng !

Thôi chú hãy yên tâm công tác
Nhiệm kỳ kia đã định đoạt rôì
Kiếp sau nếu có làm người
Không làm Thư ký cho đời cậy trông

"Thu bạch tạng" ngày càng cong cớn
"Duyên cận" , Liên cùng với "Quế tròn"
Mặt mày ủ rũ héo hon
"Sỗng chung vớí lũ" vẫn còn chanh chua...

Chung "nghệ sĩ" sớm trưa lăn lộn
Từ việc công cho đến việc tư
Việc nào thì cũng từ từ
Chụp nhiều ảnh quá hắn như phát cuồng

Tổ chế bản bốn mùa ngột ngạt
Lỗi hay sai bị phạt triền miên
Khi nhắc nhở, khi trừ tiền
Nhưng mà mấy ả vẫn hiền ,vẫn xinh

Phùng Anh Bản hận mình ghê gớm
Có ta đây ! Lại có Phùng Hà...
"Đại Họa Sĩ " là chúng ta
Cùng nhau góp sức để mà báo hay

Tổ Điện tử cả ngày bận rộn
Sĩ Thắng cùng Sạt Nghiệp, Thúy Hà
Tin bài lúc đậm lúc thưa
Vi rút gieo rắc chẳng chừa một ai

Hành là Chính dương oai diễu võ
Nỗi niềm này ai tỏ chăng ai?
Chân dung các vị 10 người
Mỗ xin khắc họa vài lời chung chung

Dương Phòng trưởng vốn người Đông Động
Tỉnh Thái Bình ở cạnh cầu Bo
Ngày ngày bận bịu chăm lo
Phô tô văn bản lưu cho thật nhiều

Chú "Phú hói" nói nhiều như máy
Cũng không bằng "tuyên giáo" Vân Mây
"Hà mương" bia rượu bậc thầy
Nhật, Thanh, Kim Xuyến túi dầy đô la

Lê Thanh Hải la đà quảng cáo
Mận , Thắng cùng cặm cụi biên lai
Khen thay Quang Thắng đại tài
Vừa đỡ bệnh gút đã xài rượu bia!

Tổ bảo vệ có hai "đại tá"
Huy Mến cùng Hoan béo chia ca
Rượu say Hoan béo ngà ngà
Cơm ba bốn suất cứ và ngon ơ

Phòng bạn đọc ỡm ờ hai vị
Đình Thọ kia cùng với Xuân Sơn
Mỗi bên "hùng cứ" một phương
Bên làm quản lý bên đương sự... cần

Ban Biên tập tần ngần hai vị
Bận tối ngày vẫn khỏe như ai
Không than ngắn, không thở dài
Báo ra dầy số vẫn bài vở ngon

Ông Nguyễn Quý vốn dòng họ Trịnh
Học bán buôn lại dịch sang văn
Bù đầu nhưng ít nếp nhăn
Ân cần, nho nhã -nhân văn nếp nhà

Chú Nguyễn Hải chính là sếp Tổng
Việc tuy nhiều vẫn hổng trách ai
Điều hành minh mẫn nhớ dai
Nếu ai làm biếng lật bài trắng đen

Tính hơi nóng nhiều phen cũng hoảng
Các phòng ban bị choảng hơi nhiều
Nhưng mà vẫn khối kẻ yêu
Cũng không vì thế mà kiêu mà hùng

Thôi khắc họa nét chung như vậy
Báo Hải Dương sóng dậy kiêu hùng
50 năm đã sống chung
Những con người ấy hát cùng nhân dân !

Đăng nhận xét