Một mái tóc ,hàng mi biết nói
Dáng bình yên anh không nhớ nổi
Mà trong anh tha thiết đến không cùng
Một trời thơ-một thời trẻ trung
Anh gom góp hai mươi mấy mùa xuân ấy
Có thể sau đây chữ tình yêu thức dậy
Khi mùa xuân nao nức đến trong lòng
Cái ngày xưa anh chỉ biết xứ Đông
Là nhờ có câu ca dao mẹ hát
Cô gái nào từ trong cổ tích
Bỗng hiện về sau cánh cửa trường văn
Em có buồn khi mỗi chiều mùa đông?
Lá bằng lăng sân trường xao xác rụng
Những ánh mắt u hoài xa vắng
Như nỗi buồn xa xứ lòng anh
Em diệu kỳ tha thiết con chim xanh
Cây trái vườn anh bốn mùa sai trĩu quả
Vòm trời kia và cuộc đời rộng quá
Xin hãy dừng ăn trái ngọt vườn anh
Khát vọng mùa xuân dù có không thành
Nhưng xin được yêu dáng bình yên ấy
Cô gái nhỏ xứ Đông như thiên thần thức dậy
Một tâm hồn thi sĩ đã hồi sinh...
Là nhờ có câu ca dao mẹ hát
Cô gái nào từ trong cổ tích
Bỗng hiện về sau cánh cửa trường văn
Em có buồn khi mỗi chiều mùa đông?
Lá bằng lăng sân trường xao xác rụng
Những ánh mắt u hoài xa vắng
Như nỗi buồn xa xứ lòng anh
Em diệu kỳ tha thiết con chim xanh
Cây trái vườn anh bốn mùa sai trĩu quả
Vòm trời kia và cuộc đời rộng quá
Xin hãy dừng ăn trái ngọt vườn anh
Khát vọng mùa xuân dù có không thành
Nhưng xin được yêu dáng bình yên ấy
Cô gái nhỏ xứ Đông như thiên thần thức dậy
Một tâm hồn thi sĩ đã hồi sinh...
Mễ Trì 9-1980
Đăng nhận xét