Đời người nào có bền lâu
Đừng gieo cay đắng, âu sầu thế gian
Có ai giữ mãi dung nhan
Trăm năm hương sắc, không tàn úa phai
Thời gian thấm thoát tên bay
Ngày qua tháng lại, ai hay bao giờ
Đời người như một giấc mơ
Thanh xuân mới đó, bây giờ già nua
Bao năm sống cảnh hơn thua
Được rồi lại mất, trêu đùa thế gian
Cuộc đời như đống tro tàn
Chỉ là hư ảo, mơ màng về đâu
Trăm năm cay đắng tình sầu
Trăm năm được mất, về đâu cuộc đời.
Đăng nhận xét